Wednesday, January 8, 2014

Tự sướng – Biết ơn sự Tồn tại

Phát triển bản thân là một hành trình dài với nhiều sự gập ghềnh và gian truân. Trên hành trình này chúng ta gặp không biết bao nhiêu cảm xúc buồn vui, thành bại, được mất, hơn thua… từ gia đình, công việc, quan hệ xã hội.  Có nhiều người đã kết luận rằng “đời là bể khổ”, Còn kết luận của bạn là sao?  Liệu có thể có kết cục ngược lại được không “đời là bể sướng”? Làm thế nào để đời trở thành bể sướng bây giờ?
1 Thực tại & Nhiều cách nhìn
Ví dụ đơn giản như sau, có 1 cô gái đi vào công ty có 10 người đàn ông đang ngồi. Nếu làm một trắc nghiệm để hỏi ý kiến nhận xét về cô gái này thì chắc chắn sẽ có 10 kết quả đánh giá khác nhau. Có người sẽ quan tâm đến hình dáng, có người quan tâm đến khuôn mặt, có người để ý đến quần áo, … Như vậy cùng một cô gái nhưng được nhìn nhận dưới 10 cặp mắt (thực nghiệm được thực hiện dưới điều kiện là không có Mr nào bị chột) thì sẽ có 10 đáp án hoặc có thể hơn nữa.
Quay trở lại câu hỏi ban đầu thì cuộc đời là bể sướng hay bể khổ sẽ chính là cách nhìn của bạn về thực tại. Nến bạn vui sướng thì cuộc đời sẽ là vui sướng, nếu bạn đau khổ thì cuộc đời là đau khổ. Như vậy bạn mới chính là người quyết định nhìn nhận cuộc đời là sướng hay khổ. Cuộc đời ở đây là bao hàm tất cả những gì xảy ra, xuất hiện, diễn ra trong hành trình từ lúc sinh ra đến khi “nghỉ 100%”.  
3 chiến lược tạo ra bể sướng
  1. Cười nhiều hơn:  
Mỉm cười với bạn bè là một cách đơn giản nhất để bạn có được niềm vui. Lúc đầu bạn sẽ cảm thấy hơi khó và có vẻ ngu ngốc khi nhếch mép ra cười vì chẳng lý do gì cả. Có nhiều người sẽ bảo là đó là sự giả dối không cần thiết vì trong thâm tâm đang buồn cháy ruột. Không bán được hàng, bị sếp mắng, vợ càu nhàu, con nghịch quá không chịu nổi, tiền hết, vừa bị mất chức,… có N lý do để mà đau khổ và buồn bã. Bạn đúng! Nhưng bạn có nhận ra rằng đó là một thực tại và bạn là người quyết định nên mỉm cười với điều đó hay là chìm trong đau khổ.  Cuộc đời là một tấm gương phản chiếu con người bạn, giống như bạn đứng trước gương, nếu bạn cười thì tấm gương cũng cười, nếu bạn khóc tấm gương cũng khóc.  Như vậy khi bạn mỉm cười thì thế giới sẽ mỉm cười lại.
Sau cuộc đi săn, huân tước Duffingham về nhà có phần hơi sớm hơn thường lệ và thấy phu nhân Duffingham đang trong tư thế tội lỗi cùng với người bạn thân nhất của huân tước là Ngài Archbald Carpley.

Huân tước Duffingham đứng sững lại ở giữa cửa phòng ngủ, lớn tiếng quát mắng vợ về sự không chung thủy. Giọng gầm thét, ông nhắc lại cho vợ nghe là ông đã cứu bà ra khỏi cuộc sống thảm hại trong khu phố lầm than của thành phố London, đem đến cho bà kẻ hầu người hạ, áo quần và đồ trang sức đắt tiền như thế nào....

Vì phu nhân Duffingham khóc như mưa như gió, ngài huân tước bèn chuyển cơn giận giữ sang người đàn ông mà ông vẫn đinh ninh là bạn: “Còn ông nữa, Carpley, ít nhất ông cũng có thể ngừng lại trong khi tôi đang nói chứ”!

  1. Yêu thương nhiều hơn
Rất khó định nghĩa yêu thương là gì? ở đây không phải chỉ là chuyện tình nam nữ mà còn hơn thế nữa. Câu chuyện như sau:
“Ngày xưa có cậu bé nhỏ và một cây táo thật to làm bạn với nhau. Cậu bé đến chơi với cây táo mỗi ngày, leo lên cây, hái táo ăn rồi nằm ngủ dưới bóng cây to. Cậu bé rất yêu mến cây táo và cây táo rất thích chơi với cậu.
Thời gian qua mau, cậu bé đã lớn lên và không còn đến chơi với cây táo mỗi ngày nữa. Một ngày nọ, cậu đến ngồi cạnh cây táo và có vẻ buồn bã. Cây táo nói với cậu “tới chơi với tôi đi”. Cậu nói “tôi không còn bé con nữa, tôi không còn thích chơi với cái cây nữa, tôi muốn có tiền để mua đồ chơi, tôi thích đồ chơi”. Cây táo nói “xin lỗí cậu nhé, tôi không có tiền nhưng cậu có thể hái hết những trái táo trên thân tôi rồi mang bán đi để lấy tiền mua đồ chơi”. Cậu bé vui sướng quá, cậu hái hết những trái táo trên cây rồi chạy mang ra chợ bán lấy tiền. Sau đó không thấy cậu trở lại nữa. Cây táo buồn lắm vì nó nhớ cậu bé.
Một thời gian lâu sau, cậu bé lại trở lại ngồi cạnh cây táo nhưng nay cậu đã trở thành một thanh niên đứng tuổi. Cây táo vui sướng quá, nó nói với cậu “tới chơi với tôi đi”, cậu bé có vẻ suy nghĩ rồi cậu nói “tôi không có thời giờ để chơi, tôi phải làm việc để nuôi gia đình tôi, tôi muốn xây một ngôi nhà, cây táo có thể giúp gì cho tôi không?”. Cây táo nói “xin lỗi cậu nhé, tôi không có nhà để cho cậu nhưng mà cậu có thể chặt hết những nhánh cây trên thân tôi, rồi dùng chúng để xây căn nhà cho gia dình cậu”. Cậu thanh niên liền chặt hết những nhánh cây trên thân cây táo rồi vui sướng mang chúng chạy đi. Cây táo mặc dù đã trụi lủi không còn nhánh cây nào trên thân nữa nhưng vẫn sung sướng vì nó đã làm cho cậu thanh niên được vui. Sau đó thì chàng thanh niên lại đi biệt tích và cây táo lại một lần nữa cô đơn và buồn bã vì nhớ cậu thanh niên.
Mãi lâu sau, vào một ngày trưa hè nóng nực, chàng thanh niên lại trở lại và bây giờ chàng đã thành một người đàn ông đứng tuổi. Cây táo thật là mừng rỡ, nó lại mời người đàn ông đến chơi với nó nhưng ông ta lại buồn bã nói “Tôi đang buồn và tôi cũng bắt đầu già rồi. Tôi muốn làm một cái thuyền buồm để đi chơi cho đỡ buồn, cây táo có thể giúp tôi được không?”, cây táo liền nói “cắt cái thân của tôi đi rồi dùng nó mà làm cái thuyền buồm để đi chơi”. Ông ta bèn chặt thân cây táo xuống và mang đi làm một cái thuyền buồm và đi chơi một thời gian thật lâu. Cây táo bây giờ chỉ còn trụi lại cái gốc nhưng nó vẫn chờ đợi để cậu bé ngày nào về lại chơi với nó.
Cuối cùng rồi một ngày kia sau nhiều năm vắng bóng, cậu bé ngày xưa đã trở lại và cây táo nói với cậu ta rằng “cậu bé của tôi ơi, bây giờ tôi không còn trái táo nào để cho cậu nữa”. Cậu bé ngày xưa, bây giờ đã trở thành một ông già trả lời “bây giờ tôi cũng chẳng còn răng để mà cắn”, cây táo lại nói “tôi cũng không còn nhánh cây nào nữa để cho cậu leo chơi”, cậu bé ngày xưa lại buồn bã trả lời “tôi cũng già quá rồi không còn leo trèo được nữa”. Cây táo vừa rơi nước mắt vừa nói “thật ra thì tôi cũng chẳng còn gì để có thể cho cậu được nữa ngoại trừ cái gốc già cằn cỗi đang mục nát này”, cậu bé trả lời “bây giờ tôi không còn cần gì nữa cả, tôi đã mệt mỏi rồi, tôi chỉ muốn có một chỗ dựa lưng để nghỉ ngơi thôi”. Cây táo vui vẻ trả lời “tốt lắm cậu bé ơi, gốc cây già này là một chỗ nghỉ lưng rất thoải mái, lại đây, lại đây, ngồi dựa vào tôi mà nghỉ ngơi”. Cậu bé ngày xưa bèn ngồi xuống dựa vào gốc cây ngơi nghỉ, cây táo cảm thấy thật sung sướng, nở một nụ cười pha lẫn với nước mắt…..
(Bịa thêm tý : Câu chuyện chưa kết thúc, Sau khi nghỉ ngơi ông già về nhà và mang cuốc ra và xới nốt gốc lên để làm củi )
Sinh đôi
Maureen, vợ của Paddy, một công nhân Irland, được đưa vào nhà hộ sinh sáng hôm ấy. Sau chín tháng mang bầu, cô đã cho ra đời hai bé gái sinh đôi tuyệt đẹp.
Sau một ngày lao động trong bụi bặm nơi công trường xây dựng, Paddy rảo bước đến bệnh viện thăm vợ đang nằm trong khu mới sinh, trong không khí mát dịu của buổi chiều thu.
‘Hello, chào em thân yêu’, anh ta đến cạnh giường, thì thầm vào tai Maureen và tò mò liếc mắt nhìn hai em bé sơ sinh do một cô y tá bế trên tay đem đến.
‘Em được hai đứa bé sinh đôi, anh yêu’, Maureen nói. Trong cả mười phút dài dằng dặc, Paddy ngồi lặng yên, sững người, không biết phải hiểu sự việc này ra sao. Tiếng chuông reo trong phòng làm anh ta sực tỉnh. Anh hôn Maureen rồi ra về.
‘Cứt thật!’, anh ta lầu bầu, đi trong hành lang, ‘ông mà tóm được tên khốn nạn kia, ông giết!’
  1. Giờ sung sướng
Không chỉ yêu thương người khác, bạn còn cần yêu thương chính bản thân mình. Dành thời gian để lắng nghe cơ thể, để nói lời yêu thương với chính bản thân mình. Khen bản thân mình, cảm ơn bản thân mình, nhìn thấy ưu điểm của bản thân mình hàng ngày cũng là một hành động quan trọng
Mỗi khi thức dậy bạn hãy hành thời gian cho bản thân mình, đây là một phương pháp
  1. Ra khỏi giường và vận động nhẹ, hít thở sâu, tận hưởng không khí của một ngày mới. Vận động nhẹ nhàng trước để kích hoạt bộ máy cơ thể. Bạn có thể đung đưa, lắc, rung động để thân thể khởi động cho một ngày mới.
  2. Biết ơn, tự nhiên.  Bày Tỏ lòng biết ơn với vũ trụ, với mặt trời, với cơn gió, với cây, với chim, với thiên nhiên xung quanh. Bạn đang được sử dụng chúng một cách miễn phí, không điều kiện. Tự nhiên đã ban cho bạn những thứ vô giá hàng ngày.
  3. Biết ơn con người. Bố mẹ, ông bà, gia đình, vợ con, đồng nghiệp, …tất cả những người bạn nhớ đến, hãy dành sự biết ơn cho họ. Cho dù họ đã làm gì với bạn thì điều đó cũng tạo ra bạn ngày hôm nay. Lòng biết ơn cuộc sống, con người chính là bạn thể hiện sự trân trọng, sự quý giá của cuộc sống. Bạn đang gửi thông điệp cho toàn thể vũ trụ rằng, tôi biết ơn cuộc sống, biết ơn tất cả thì bạn sẽ có niềm vui.  
  4. Biết ơn bản thân mình. Ôm mình bằng tay và gieo suy nghĩ, cảm xúc trân trọng và biết ơn về bản thân mình. Thân thể cũng vô cùng quý giá, hàng tỷ tế bào đang làm việc, các bộ phận cơ quan hoạt động một cách tự nguyện cho bạn. Bạn biết ơn về sự tồn tại, hiện hữu của nó.
Chính lòng biết ơn tự nhiên, con người, bản thân mình là bạn đang tạo ra bể sưởng, bạn đang tạo ra một thế giới yêu thương, tôn trọng, mãn nguyện mà không cần bất cứ điều kiện nào. Mỗi ngày bạn tạo ra năng lượng lớn, nhẹ nhàng, thanh thoát bởi lòng biết ơn sẽ giúp bạn thấy cuộc sống là vĩ đại, mênh mông, giá trị. Bạn nhìn lên bầu trời, các vì sao thì thấy con người chỉ là điều gì đó bé bỏng, yếu ớt. Bạn bày tỏ sự may mắn, sự vui sướng khi được tồn tại và hiện hữu trên thế giới này. Khi đó những chuyện cơm áo gạo tiền, thành bại, danh vọng sẽ rất rất nhỏ. Những lời từ chối, cãi vã, khen chê chỉ là hạt cát.  Lòng biết ơn giúp bạn gắn mình với vũ trụ bao la. Lòng biết ơn giúp bạn trở về với sự rộng lớn, mênh mông của vũ trụ. Khi đó bạn sẽ cảm thấy hạnh phúc là điều đương nhiên. Bể sướng là điều đương nhiên.
                                        Nguyễn Phú Trung
Bí quyết để bán hàng thành công

No comments:

Post a Comment