Wednesday, October 9, 2013

Người động viên – The Motivator


Bạn từng xem phim Người vận chuyển (The Transporter), Người biến hình (The Transformer) và phim The Gladiator (Võ sỹ giác đấu) ???
Đó là 3 bộ phim hành động, bom tấn được chiếu và kiếm hàng trăm triệu usd cho nhà sản xuất. Bộ phim đó có điểm chung đều nói về những người anh hùng chống lại đối thủ mạnh và chiến thắng. Để có được chiến thắng họ đã tiêu diệt bao nhiêu kẻ thù, bắn chết rất nhiều người khác. Nhưng trong cuộc đời thực thì tôi chưa bao giờ chứng kiến tận mắt chuyện đó. Tôi chỉ gặp những người bình thường những người giúp tôi dũng cảm hơn, cố gắng hơn và tôi gọi họ là những người động viên (The Motivator)
Đồng đội - Người động viên
Lần đầu tiên khi tôi đứng lên dẫn chương trình trước đông người là cách đây khoảng 6 năm, 2008. Trước đó tôi không dám bước lên sân khấu, hay đứng trước đám đông để dẫn chương trình. Thực ra thì rất run, nhớ lại cảm giác sợ sệt, lo lắng khi bị đẩy lên sân khấu để dẫn chương trình. Trước hôm tổ chức, tôi từ chối vì bảo là em chưa từng làm việc này, em chưa bao giờ đứng lên sân khấu, em không thể làm được.
Lúc đó, người anh đồng nghiệp tên là Lành có nói : ”anh tin em làm được”. Tôi không biết  là tại sao tôi lại nhận lời. Hôm đó tôi cũng chỉ lên dẫn được khoảng 2 phút, nói chung là không đúng theo kịch bản được viết trước tẹo nào. Nhưng dù sao thì cũng đã làm xong. Không biết là có tốt hay không nhưng từ đó tôi được dẫn chương trình rất nhiều, rồi dần dần có thể đứng lên đào tạo nhiều môn “võ nghệ”.
Viết đến đây, chợt nhớ và dừng lại ít phút để gọi điện thoại cho anh Lành. Alo. Hỏi anh đang ở đâu? Gia đình anh như thế nào?  Và được biết anh đang ở Sài gòn. Hỏi gia đình thì bác Lành bảo là bác ấy vẫn single (đã hết tập I, chưa chiếu tập II). Nói lời cảm ơn anh sao mà khó thế, mình cũng cảm thấy xúc động, có chút nghẹn ngào.  Anh em hẹn nhau sẽ sắp tới ra Hà nội sẽ gặp nhau. Mình nói “cảm ơn anh đã cho em dẫn chương trình buổi hôm đó, nên giờ đây em đã biết chém gió ầm ầm”.  Anh Lành -  Người động viên, cảm ơn anh đã giao nhiệm vụ bất khả thi.
Cô “Không biết tên”  – Người động viên
Có lẽ câu chuyện mà tôi sẽ không bao giờ quên về một người động viên mà tôi cũng chẳng biết tên. Một người tôi không nhìn rõ mặt. Một người nước ngoài tôi chưa từng quen, nhưng một câu nói đã giúp tôi rất nhiều để cố gắng sống cho tử tế.
Câu chuyện xảy ra trong một khóa học tại Singapore năm 2010, khóa học đó có tên là Train the Trainer, đào tạo cho người làm đào tạo. Khóa học này cũng tốn khoảng 60 triệu vnđ. Lúc đó tôi không hiểu  ma lực nào  thôi thúc mình muốn làm đào tạo để chia sẻ kiến thức đến thế?  Lớp học diễn ra rất sôi nổi, với khoảng 800 người ở nhiều quốc gia khác nhau.
Buổi tối mọi người được làm bài tập là đứng lên hát như một ca sỹ trong vòng 30s. Tôi lúc đầu chẳng hiểu ý nghĩa của bài tập này là gì cả, theo yêu cầu thì làm thôi, mặc dù cũng cảm thấy chẳng thoải mái và có ý nghĩa gì cả. Khi đứng lên sân khấu hoàng tráng tôi hát bài “kìa con bướm vàng”, gần 200 đồng chí “Ngoại” ở dưới vỗ tay nhiệt tình, cổ vũ ầm ỹ, mặc dù 99.9% là chẳng hiểu gì cả vì không có người Việt Nam nào ở đó ngoài tôi ra.  
Xong show  biểu diễn 30s “kìa con bướm vàng“ tôi đi xuống sân khấu về chỗ ngồi. Nhìn lại thì còn thấy cả 100 chú nữa chưa đến lượt, mỗi phần biểu diễn mất trung bình khoảng 2 phút kể từ lúc đọc tên đến khi về chỗ. Tôi nhận ra là khoảng 200 phút nữa mới được về mà học cả ngày rồi cũng thấm mệt. Định bụng chuồn về ngủ để mai đi học cho khỏe (Lý do cực chính đáng). Nghĩ là làm. Chàng trai đi ra cửa. Đến cửa người quản lý, đứng ở cổng mới hỏi
Người quản lý lớp học: “where do you go?” (Đi đâu thế chàng trai)
Mr Chuồn: “I am going home” (Em đi về nhà)
Người quản lý lớp học nói:
“Boy, when you sing, your friends  encourage you “ (Khi cậu hát người khác cổ vũ cho cậu)
“Your friends need you (Đồng đội đang cần cậu)
Câu nói “your friends need you”  làm tôi giật mình, tôi chợt hiểu là tôi có thể đứng lên, vượt qua bài tập điên rồ này bởi vì có rất nhiều người phía dưới cổ vũ. Tôi dám làm việc mà tôi chưa từng làm, tôi vượt qua nỗi sợ phải hót  trên sân khấu lạ, trước một đám người lạ. Bởi vì bất cứ ai lên đó cũng được cỗ vũ như một siêu sao ca nhạc.  (Hôm sau rất nhiều người chia sẻ lại, họ thay đổi rất nhiều bởi vì họ đã vượt qua được nỗi sợ đứng trên sân khấu, ý đồ của  chương trình là giúp những người  đào tạo có niềm tin và cảm giác chiến thắng khi đứng trước công chúng)
Sau đó tôi quay trở lại lớp học và cỗ vũ cho đến khi kết thúc. Đó là bài học hay nhất mà tôi từng học về tinh thần động đội. Mỗi lần nản, mệt, muốn chốn thì câu thần chú “your friends need you” lại làm tôi cố thêm một chút chút nữa.
Do trời tối, cũng chẳng để ý, chỉ một câu nói ngắn này làm tôi thay đổi nhiều từ đó. Cảm ơn Người động viên mà giờ này vẫn không biết tên.
Vợ - “em cần được động viên”
Tối hôm nay về đến nhà muộn, ăn cơm xong đang rọn bát ra rửa thì
Tôi hỏi mẹ: “bát cơm này sao còn thừa thế này”.
Mẹ  nói: “ của Vợ mày.  Nó không ăn”.
Tôi hỏi: Có chuyện gì xảy ra ạh?
Mẹ nói:  Bố bảo nó chẳng lau bếp gì cả! Thế rồi nó bảo là để mày về mà lau! Con dâu thế đấy.(Đoạn cuối hơi cao giọng, có điểm nhấn)
”Máy tính-trên vai ”  chạy  chương trình xử lý thông tin,  trả kết quả ngay.  Sự thực  là vợ tôi rất hay lau bếp, nhưng hôm nay bếp có bừa bộn hơn vì chưa kịp lau . Nhưng tôi hiểu là công việc rất bận, vợ cũng phải làm nhiều việc  thứ việc linh tinh khác nhau nên không tránh khỏi bực mình. Ông nói  ” nó chẳng bao giờ lau bếp”  may ra chỉ đúng giỏi lắm 90%. (mà câu này lại lấy  Nguồn tham chiếu từ bà nội. )
Tôi nói: Mẹ ơi, vợ con cũng nhiều việc mà. (Mẹ tôi chẳng nói gì)
Tôi nói thêm: Mỗi người nhịn một tý sẽ vui thôi
Sau đó
Mẹ quay  sang Chồng bà: Ông dạo này nói nhiều ( ám chỉ kiểu hơi dỗi con trai rồi, nói cách khác là : Có tý Mỉa mai!)
Tôi nói an ủi: Làm cha mẹ phải được nói chứ! (giọng cũng hơi đểu đểu)
Sau đó tôi đi rửa bát.
Lúc đang ngồi viết lách cho bài tập 28 ngày, thì vợ đến bên cạnh
Tôi hỏi: Thế em có chuyện gì mà không ăn? (Giả ngu tý xem vợ có láo không?  để láo còn cho húp  cháo)
Vợ nói: Em giận quá, ông nói làm hắt gáo nước lạnh vào em. Em như bị bóp cổ. Không ăn nổi. Em lau bếp suốt mà ông nói em không lau bao giờ. (Đúng là văn “vợ”  , bố nói thế thôi mà như bị bóp cổ)
Tôi bảo: Bây giờ ông bà về hưu rồi, tính tình khác xưa. Em cũng phải thông cảm
Vợ cười nói: Em hiểu mà, lúc đó em giận quá, em nhìn thấy cơn giận trào lên trong người nên phải ra ngoài. Ăn cơm lúc đang giận là giống như ăn thuốc độc (hic hic: vợi tôi chuyên về làm thực dưỡng)
Tôi nói: em như thế là tốt rồi. Tốt hơn một chút nữa thì sẽ hay hơn. Khi ông nói thế  thì phải cảm ơn bố. Bố tuyệt vời ( ý tưởng thì dễ,  triển khai mới khó)
Vợ bảo: Đúng! Chỉ phát hiện cơn giận sớm hơn một chút nữa thì hay hơn. Dù sao cũng chót nói hơi hỗn.
Tôi chuyển chủ đề: Anh đang viết bài Người động viên.
Vợ xem: Đọc lướt nhanh và nói.  Đúng! Em cần được động viên.
Kẻ hủy diệt (The Terminator)
Chợt nhớ là phim hành động Mỹ có một dòng phim Kẻ hủy diệt, do tay diễn viên cơ bắp đóng và  đã từng làm thống đốc bang Cali Mỹ, Arnold Schwarzenegger. Ngẫm nghĩ một chút thì thấy rằng trong cuộc sống luôn luôn có cả hai. Những Người động viên & Kẻ hủy diệt.
Kẻ hủy diệt cũng hay xuất hiện trong cuộc sống. Nói, làm, hành động khiến cho cảm xúc tiêu cực, nản lòng người khác. Những kẻ hủy diệt  thường nhìn thấy thứ tiêu cực, mặt trái, điều không thể. Thực chất đây là thế mạnh của nhóm người có tư duy phản biện cao. Họ yêu thương và muốn che trở cho người khác bằng chính điểm mạnh này.
Những kẻ hủy diệt, nếu không chắn chắn, không rõ ràng, không đầy đủ cơ sở thì họ sẽ không tin. Đôi khi họ sẽ nói bạn không làm được,  gây chút ít khó chịu cho bạn, họ khuyên can bạn một cách nhiệt tình. Hãy lắng nghe và trân trọng. Vì đó chỉ là một biểu hiện  phản đối, xu hướng phòng thủ tự nhiên trước những gì mới, không biết trước.
Thực ra, Kẻ hủy diệt & Người động viên không nằm đâu xa cả mà chính trong mỗi người. Ai cũng có cả hai khả năng này. Khả năng sáng tạo và khả năng phê phán. Khả năng thúc đẩy và Khả năng kìm chế. Mong muốn khám phá và nhu cầu an toàn.
“Hãy chấp nhận cả hai”
“Cần tỉnh táo để lắng nghe lời khuyên và cũng cần dũng cảm để thám hiểm những vùng đất mới”
Hành trình thám hiểm
Cuộc sống là cả ngày và đêm. Có cái mới thì phải có cái cũ. Có đúng thì phải có sai. Có mặt trái sẽ có mặt phải.  Tuy nhiên, nhìn theo tổng thể thì ngày là sự phát triển của đêm. Cũ là một phần của cái mới. Sai lầm là bài học cho sự đúng đắn.
Bạn có quyền lựa chọn. Lựa chọn là người động viên hay kẻ hủy diệt? Cũng chẳng khác nhau đâu vì muốn có thói quen mới là phải hủy diệt thói quen cũ. Muốn có kết quả mới là phải từ bỏ cách làm cũ. Tuy nhiên cuộc sống sẽ thú vị hơn, nhiều cảm xúc hơn, nhiều trải nghiệm hơn nếu bạn là Người động viên, thúc đẩy chính mình và cho người khác.
Giúp bản thân vượt qua được chính mình.
Giúp người khác lớn hơn chính họ.
Tại sao không Thám hiểm khả năng của chính mình?
Lựa chọn trở thành Người động viên
Cảm ơn bạn đã đọc đến đây, hy vọng vài câu chuyện nhỏ  giúp bạn nhận ra được rất nhiều người đang cần bạn. Những người đồng đội đang cần bạn. Vợ bạn đang cần bạn. Chồng bạn đang cần bạn. Con bạn đang cần bạn. Họ cần sự động viên của bạn. “Your friends need you” .
                                 Nguyễn Phú Trung

Giới thiệu: EFFECT là một trong những lá cờ tiên phong trong việc đón đầu và vận dụng công nghệ làm đòn bẩy tăng cường hiệu quả trong hoạt động của doanh nghiệp. Với kinh nghiệm hơn 15 năm hoạt động trong lĩnh vực sản xuất phần mềm quản trị doanh nghiệp, EFFECT đã trở thành một thương hiệu đáng tin cậy, đạt được nhiều thành tựu và được đánh giá cao bởi hơn 3000 doanh nghiệp trong và ngoài nước hoạt động trên toàn lãnh thổ Việt Nam.

No comments:

Post a Comment